Thơ

Trở Lại Nghìn Năm

Vào ngày 19/9/1991 khi đang tìm đường vượt qua dãy núi Otztal Alpes, hai nhà leo núi người Đức đã phát hiện ra một xác ướp thời  Đồ Đồng cổ đại được bảo quản gần như nguyên vẹn trong băng tuyết. Xác người này là của một người đàn ông trung niên trong bộ áo da đi rừng, với chiếc rìu, cây cung và 40 mũi tên đựng trong túi bằng da, . Cuộc khám nghiệm xác được tiến hành tại Hauslapjoch, biên giới giữa hai nước Áo và Ý .

Các nghiên cứu về mô cơ thể ( bằng phương pháp phóng xạ carbon ) chỉ ra là cái chết của Ông có lẽ xảy ra vào khoảng 3200 năm BJ.

Cạnh xác người còn có đá mồi lửa, như để cho chúng ta biết rằng thời bấy giờ tiền nhân đã có dùng lửa trong sinh hoạt….

 

TRỞ LẠI NGHÌN NĂM

Nơi vùng sông băng Similaun,
Anh đã nằm lại
Từ năm nghìn năm trước.
Giày áo da đi tuyết lót rơm.
Chiếc rìu đồng cán gỗ,
Đốn ngã bao cây rừng.
Dao bén với cung tên ngang lưng
Săn thú trên non xẻ thịt.
Đá mồi lửa bên anh luôn có,
Như nhân loại muôn đời cần đến lửa hồng.
Sức trẻ đang cuộn tràn
Tay rìu tay cung kiếm.
Anh vẫn lên núi băng rừng.

Ngày đó
Tai hoạ nào cắt đoạn đời anh,
Bão bùng nào vùi lắp chuỗi ngày xanh!!
Đêm anh không quay về nữa.
Anh biết chăng bên góc trời mưa gió,
Còn một người lặng lẽ thức chờ anh.
Nàng đau đáu nhìn, vầng răng không tỏ.
Anh nằm lại im lìm từ đó
Trong băng giá thời gian mông mênh…

Trôi hết trăm năm, qua nhiều thế kỷ,
Rồi nghìn năm nước chảy đá mòn.
Bao vương quốc hình thành,
Bao đế chế lụi tàn.
Kinh đô lộng lẫy nghìn năm còn đổ nát.
Bao sắc dân đã suy tàn xiêu lạc
Mấy công trình còn lưu được ngàn thu?!

Anh vẫn nằm đây như để tặng ngàn sau:
Trọn vẹn ảnh hình
Giày áo, cung tên thời Đồ Đồng cổ đại.
Năm nghìn năm lặng im,
Mà sức chiến đấu như vẫn còn tuông chảy.
Cho đời sau nhìn lại Tổ tiên mình,
Xưa hiên ngang vượt phong ba, xuống biển lên ngàn.
Săn dã thú. Dựng xây, khai phá…

Trùng điệp sóng thời gian,
Nay soi lại trong mịt mờ dĩ vãng.
Đời phù du. Nhưng nghĩa sống vĩnh hằng không cạn,
Tự bao đời người người vẫn tiếp nối ngàn xưa

Quà tặng cho ngàn sau:
Dẫu đời người thoáng qua như giấc mộng
Dẫu hình hài thôi chẳng còn lưu bóng
Xin dâng hiến trí tuệ, tấm lòng, tài năng cùng khát vọng.
VUN ĐẮP CHO CÂY ĐỜI,
XANH MÃI ĐẾN THIÊN THU.

UYÊN THUÝ LÂM