Thơ

HỜN DỖI

Vậy sao anh nói vẫn còn thương?
Xuân đến lại đi biệt phố phường.
Ngoài ngõ từng đôi âu yếm bước,
Trong nhà một bóng lạnh trơ xương!!
Bao lâu son sắt bền lòng đợi
Nay lúc mỏi mòn chia cách đường?
Đã sống cùng nhau cần gắn bó
Đời người đâu chỉ ngóng hoa hương

              UYÊN THUÝ LÂM