Thơ

ĐÃ MẤY THU SANG

Cánh bèo trôi dạt về đâu,
Nước nguồn tuôn chảy bao lâu vơi sầu?
Ngồi buồn thả lưới buông câu,
Dập dềnh bọt sóng, mưa Ngâu cuối trời.

Từ bến vắng vọng trùng khơi,
Xôn xao thương nước đầy vơi tấm lòng.
Trời thu ngập lá úa vàng,
Nghĩ miền quê cũ đông sang lạnh buồn.

Ai về qua lối sân trường,
Đồng dao trẻ hát bên đường ngu ngơ.
Thương em từ thuở còn thơ,
Chân son bước nhỏ ngẩn ngơ lặng nhìn.

Biết còn nguyên mộng hương trinh,
Hay về bến khác quên tình tuổi xanh?
Tìm đâu thấy bóng cố nhân,
Thềm xưa rêu xóa thanh tân dấu hài…

Thu tàn chim mỏi cánh bay,
Sương thu hiu hắt trời mây lặng buồn.
Xin người ngăn giọt sầu tuôn,
Giữ tròn khắc nguyện, dặm trường dù xa…

UYÊN THÚY LÂM
10 / 17 / 2014