Thơ

Thương Tiếc Người Đi

Thương ôi !

Tiếng hư không giục giã
Ánh sáng bỗng chan hòa.
Tìm về đâu nguồn cội
Trần thế biệt ngàn xa.

Khuất đầu non tuyết trắng
Tan rã mảnh hình hài.
Đời sau ai còn nhớ,
Hạc vàng vút cánh bay!

Hương linh sẽ về đâu ?
Trong vạn trùng sinh tử.
Nguyện xin Em thanh thản,
Miền Tịnh Độ mong cầu.

UYÊN THÚY LÂM
10 24 2014