Thơ

LANG-BIANG ĐÓN BƯỚC EM VỀ

 

Hàng cây đọng bóng lưng chiều
Sương mờ ĐÀ LẠT gợi nhiều nhớ thương.
Từ em xa cách hà phương
Thông ngàn vi vút sầu vương bao ngày.

Qua đèo PREEN thoáng như say
HỒ  XUÂN HƯƠNG lạnh trời mây giăng sầu.
VƯỜN BÁCH THÚ đã bao lâu
PONGOUR thác bạc trắng mầu thời gian?

Cà phê THỦY TẠ sương ngàn
PHỞ TÙNG buổi ấy vội vàng chia tay.
TRÚC LÂM THIỀN VIỆN sương bay
Ta còn lặng đứng đợi ai bên hồ.

CHÙA SƯ NỮ những chiều mơ
Vượt qua dốc THÁI PHIÊN chờ bước em.
Thương sao tình quá truân chuyên
ĐỒI THÔNG HAI MỘ lỡ duyên kiếp này !

TRƯỜNG VÕ BỊ bước tương lai
Câu “Tự Thắng Để Chỉ Huy” kiên lòng.
Suối mơ không vướng bụi hồng
Huệ trắng dâng lễ Phật vòng LINH SƠN.

Dốc BÙI THỊ XUÂN mưa tuôn
Áo em đẫm ướt càng thương dáng gầy.
ĐỈNH LÂM VIÊN đùn sắc mây
ĐÈO KRÔNG – PHA  gốc thông này khắc tên.

Nhắn người TÙNG NGHĨA đừng quên
GIÁO HOÀNG HỌC VIỆN ta còn bên nhau.
HỒ THAN THỞ chiều xuống mau
ĐÀ LẠT PALACE hẹn nhau cuối tuần.

ĐỒI CÙ nhạc ngựa tưng bừng
VƯỜN BÍCH CÂU vạn đóa hồng ngát hương.
Sang năm lộc biếc ngàn phương
LIÊN KHƯƠNG ngày tháng cát tường, ĐÓN EM…

UYÊN THÚY LÂM