Thơ

Rừng Chiều

Để nhớ một chiều trên cao nguyên Lang Biang

Chiều xuống núi đồi cây đổ bónguntitled
Rừng xưa trăng ngủ dáng mong chờ
Đường xưa đâu lối về thôn cũ
Thắm lạnh lòng đơn một bóng mờ

Bên suối năm nào vào tiết xuân
Có người thiếu nữ tựa hoa rừng
Mắt nai ngơ ngác , chùn chân khách
Môi mộng ươm lời , dáng ngập ngừng .

Bàng bạc ánh trăng bên suối mộng
Lặng nhìn hoa đẹp giữa đồi nương
Say lòng anh quyết dừng phiêu lãng
Tơ dệt cùng em câu luyến thương .

Anh bước nhưng lòng còn xuyến xao
Hẹn khi mai nở nắng xuân chào
Lễ hội Tình – Xuân mùa ước hẹn
Anh đến cùng em duyên thắm màu .

Bên rẫy nương trồng ngô sắn mới
Nếp nhà sàn ấm khói hoàng hôn
Đôi lứa vui cùng chiêng trống hội
Hòa âm vang nhịp bước chân dồn …

Trở lại tìm em bên suối bạc
Lững lờ khe đá nhánh rong trôi
Gió qua cành lá chim ngưng hát
Nắng tắt chiều phai luống ngậm ngùi .

Rồi đến xuân nay cũng lối này
Sương chiều lạnh phủ lá hoa bay
Điệu khèn xưa vắng rừng xưa vắng
Lữ khách lòng nghe gió lạnh đầy .
UYÊN THÚY LÂM
( Boston )