Thơ

NGƯỜI ĐI

( Kính tặng VH UTL nhân Tang lễ Thân Phụ )

Người đi như ánh sao rơi
Đêm thu nguyệt lạnh tơi bời nhớ thương.
Người đi qua nẻo vô thường
Vô ưu nắng hạ bước đường bồng lai.

Người đi cõi tạm hình hài,
Giã từ mưa gió phủi tay hồng trần.
Người đi giấc ngủ trong ngần
Êm đềm hạnh phúc mấy lần dương gian.

Người đi chắc hẳn hân hoan
Kinh kỳ kẻ ở tình ngang ngút trời.
Hợp tan phiên khúc nhạc đời
Nguyện cầu đi ở tuyệt vời ngàn năm.

Gửi người đâu ở xa xăm,
Buồn đau nhẹ gánh rừng trầm sầu vơi.

NAM THẢO
26/ 9/ 2016