Thơ

THƯƠNG NGƯỜI CỐ LÝ

 

Gió lùa cành biếc gợn lòng ta
Người có còn không nét mặn mà?
Ước cũ đường mơ sương trắng phủ
Thề xưa lối mộng sắc vàng pha.
Ghi lòng chia biệt mầu ly cách
Tạc dạ đoàn viên lệ hải hà
Giữ trọn thâm ân thương cố lý
Ngày về nguyện đáp nợ tình xa

UYÊN THUÝ LÂM