Bản Dịch Thơ HOÀNG HẠC LÂU
Cố nhân cỡi hạc bay xa rồi Lầu Hạc trơ vơ đứng giữa trời. Hạc một lần đi không trở lại, Ngàn năm mây trắng hững hờ trôi. Hán Dương hoe nắng hàng cây sáng Anh Vũ xanh rì thảm cỏ tươi. Ngày hết quê nhà đâu khắc khoải Trên sông khói sóng để sầu rơi. UYÊN THÚY LÂM
THĂM ANH NƠI QUÂN TRƯỜNG
J
SÔNG CHIA, BIỂN HẸN, TRĂNG THỀ … RỪNG XƯA GIÓ HÁT, ĐI VỀ CÓ NHAU.
Thơ TÀN CUỘC ĐAO BINH
TÀN CUỘC ĐAO BINH Một ngày trên đường về tơi tả, Bóng ngựa cô đơn lối sỏi mòn. Chiều xuống nắng vàng rơi với lá Ngày tàn quạnh quẽ chốn biên cương. Năm xưa trống kèn vang rộn rã, Nhịp quân hành vang động trăm phương. Loang loáng gươm đao khi quốc biến Nam nhân…
TÀN CUỘC ĐAO BINH
Một ngày trên đường về tơi tả Bóng ngựa cô đơn lối sỏi mòn. Chiều xuồng nắng vàng rơi với lá Ngày tàn quạnh quẽ chốn biên cương Năm xưa trống kèn vang rộn rã Nhịp quân hành vang động trăm phương. Loang loáng gươm đao khi quốc biến Nam…
Lầu Hoàng Hạc
LẦU HOÀNG HẠC CỐ NHÂN CƯỠI HẠC BAY XA RỒI, LẦU HẠC CHƠ VƠ ĐỨNG GIỮA TRỜI. HẠC MỘT LẦN ĐI KHÔNG TRỞ LẠI NGÀN NĂM MÂY TRẮNG LỮNG LỜ TRÔI. HÁN DUƠNG HOE NẮNG HÀNG CÂY SÁNG ANH VŨ XANH RÌ THẢM CỎ TƯƠI NGÀY HẾT QUÊ NHÀ ĐÂU KHẮC KHOẢI TRÊN SÔNG KHÓI SÓNG GỢI SẦU RƠI. LÂM…