Linh Tinh

THƠ XƯỚNG – HOẠ: TỰTẠI – ĐƯỜI ƯƠI THI SĨ – CAO BÁ QUÁT

 

TỰ TẠI
Thong dong nhiều lúc tưởng mình ngông.
Không đến , không đi , chẳng muốn vòng.
Vài khúc nhạc hay , quên hết nốt.
Mấy vần thơ tuyệt , luật chưa thông.
Ngẫm đời nhật nguyệt , dư ngày tháng.
Luận kiếp nhân sinh , một tấm lòng.
Lắm kẻ xầm xì : ” Sao ngốc vậy ? “.
Thưa rằng : “Tự tại thế là xong “.

LỘC TÒNG

ĐƯỜI  ƯƠI  THI SĨ
Một bầu ngất ngưởng chúng chê ngông,
Tay kéo càn khôn tay họa vòng(2).
Dăm chén đằng vân trăng ngự núi,
Ngàn chung luân vũ gió đùa thông.
Tiêu dao lá rụng nghe tiền kiếp,
Tự tại suối reo thấy chính lòng.
Danh lợi như “Ngàn Thu Rớt Hột”(3),
Êm đềm “Ngộ Nhận”(3). Tỉnh. Điên. Xong.
       Ta

(1) Một bút hiệu khác của Bùi Giáng
(2) Bùi Giáng có lúc là họa sĩ.
(3) Tên hai tác phẩm của Bùi Giáng

CAO BÁ QUÁT
Một bồ chữ nghĩa mấy cuồng ngông
Vinh nhục bèo mây luẩn quẩn vòng.
Nghe mãi bài thơ Hoàng Điểu – chán
Hát hoài khúc nhạc Khổng Minh – thông.
Ý theo đỉnh núi khinh danh lợi
Tình thả ngàn mây nhẹ tấm lòng.
Trống dục ba hồi nghe lạc lõng
Gươm đưa một nhát, thế là xong.

UYÊN THUÝ LÂM