- THƯƠNG NGƯỜI CỐ LÝ- Gió lùa cành biếc gợn lòng ta Người có còn không nét mặn mà? Ước cũ đường mơ sương trắng phủ Thề xưa lối mộng sắc vàng pha. Ghi lòng chia biệt mầu ly cách Tạc dạ đoàn viên lệ hải hà Giữ trọn thâm ân thương cố lý Ngày về nguyện đáp nợ tình xa UYÊN THUÝ LÂM 
- Không- Tạ từ một cuộc bể dâu, Đi về chân đất áo nâu ẩn mình. Nửa đời lưu lạc trọng khinh, Hoàng hôn đầu núi, cá kình biển đông. Tàn phai rơi rụng tiếng không, Tâm là hạt bụi bềnh bồng ánh trăng. Tạo Ân 
- Chàng thơ si dại- Đầu thu có gã nhặt thơ Đem về kết chuỗi ngủ quên ven đồi Tỉnh ra thơ đã đi rồi Chàng về si dại lại ngồi nhặt thơ. Tạo Ân 
- Bướm Vàng- Bướm vàng bay lạc lên đồi nguyệt Vấp bước tử sinh để lụy ai Hoa trắng rơi rơi trong nắng trắng Tóc mai sợi bạc một đêm dài. Tạo Ân (thương tiếc anh Nguyễn Hoàng Điệp) 
- ÂN TỪ PHỤ- NGƯỜI KHUẤT BÓNG ĐÃ TRÒN HAI NĂM NHỚ VỀ CHA KÍNH THƯƠNG CỦA CHÚNG CON. 13 Tháng 9 Năm 2018 Tình nghĩa cha như núi Thái Sơn, Bao năm gian khổ vẫn không sờn. Công Cha nghĩa Mẹ đền sao vẹn Từ phụ thâm tình cao tựa non. Đùa nghịch bên Cha khi ấu thơ, Cưỡi trên lưng Cha vui… 
- Thơ Xướng – Họa: Vương Thúy Kiều- Bài 1: Bài thơ xướng ĐỜI THUÝ KIỀU Giai nhân vườn Thuý sớm tình vươngĐa cảm đa sầu lắm sở trường.Giọt lệ hồng nhan nhiều khổ ảiKhúc đàn bạc mệnh quá thê lương!Tấm thân trôi giạt như bèo bọtPhận liễu phiêu linh khắp bốn phương.Bảy nổi ba chìm đầy bão tốCuộc đời bầm giập nghĩ mà thương. SÔNG HỒ Bài… 
 
			





 
	 
	 
	 
	 
	