Thơ

Chàng thơ si dại

Đầu thu có gã nhặt thơ
Đem về kết chuỗi ngủ quên ven đồi
Tỉnh ra thơ đã đi rồi
Chàng về si dại lại ngồi nhặt thơ.

                                                 Tạo Ân