Thơ

Khúc Ly Ca

Em gái, giờ thì em lặng yên,
Ngoài kia nắng đã tắt bên thềm.
Người ở lại ngập tràn đau đớn,
Một phút này thôi, rồi mất em!

Trong cơn đau, mê gọi tên con,
Mắt em tha thiết dáng hao mòn.
Chơi vơi trong hình sương bóng khói,
Thương nghìn trùng gửi lại đời con.

Nát lòng chấp nhận phút chia tay,
Sinh trụ hoại diệt lẽ xưa nay.
Em sống tốt trăm người yêu mến,
Đừng khóc, sao lệ tràn đắng cay.

Ngày mai rồi nắng vẫn tươi màu,
Hình vóc em yêu tan biến đâu?
Sóng cuốn trăm sông hòa biển cả
Nhớ thương ray rức ngập lòng đau!

Ai biết đóa hồng kia sớm héo,
Một đời tri ngộ tựa cơn say.
Nào biết ánh sao kia vụt tắt,
Nghìn lời trùng ngộ thoáng mây bay…

UYÊN THÚY LÂM