Thơ

Trăm Năm

Dù mai này anh quay về chốn cũ
Để tìm em dù tóc đã phai màu.
Em còn đó bên tường xưa liễu rũ
Hay biệt ngàn xa khuất bóng đời nhau.
 
Anh hãy đến bên chân cầu sóng vỗ,
Nhìn lục bình trên sông nước phù sa.
Anh sẽ gặp dáng quen thời tuổi nhỏ
Trong sân trường vang rộn tiếng chim ca.
 
Anh hãy biết dù năm châu lưu lạc,
Dẫu biển đời trôi giạt đến phương xa.
Lòng còn nhớ còn thương, còn ghi tạc.
Thì TRĂM NĂM tình không thể phai nhòa.                       
 
                                     Uyen Thuy Lam