• Thơ,  Tranh Thơ

    Lầu Hoàng Hạc

    LẦU HOÀNG HẠC CỐ NHÂN CƯỠI HẠC BAY XA RỒI, LẦU HẠC CHƠ VƠ ĐỨNG GIỮA TRỜI. HẠC MỘT LẦN ĐI KHÔNG TRỞ LẠI NGÀN NĂM MÂY TRẮNG LỮNG LỜ TRÔI. HÁN DUƠNG HOE NẮNG HÀNG CÂY SÁNG ANH VŨ XANH RÌ THẢM CỎ TƯƠI NGÀY HẾT QUÊ NHÀ ĐÂU KHẮC KHOẢI TRÊN SÔNG KHÓI SÓNG GỢI SẦU RƠI. LÂM…

  • Thơ

    HỜN DỖI

    Vậy sao anh nói vẫn còn thương? Xuân đến lại đi biệt phố phường. Ngoài ngõ từng đôi âu yếm bước, Trong nhà một bóng lạnh trơ xương!! Bao lâu son sắt bền lòng đợi Nay lúc mỏi mòn chia cách đường? Đã sống cùng nhau cần gắn bó Đời người đâu chỉ ngóng hoa hương        …