KHỐI TÌNH TRƯƠNG CHI – MỴ NƯƠNG
KHỐI TÌNH TRƯƠNG CHI – MỴ NƯƠNG / Thơ Uyên Thuý Lâm
KHỐI TÌNH TRƯƠNG CHI – MỴ NƯƠNG
Nàng được gọi Mỵ Nương
Trên thơm ngát vườn hương
Trong lầu hoa nhung gấm.
Bờ sông vắng bao chiều,
Chàng thuyền chài buông câu.
Lưới cá tôm qua buổi,
Qua ngày tháng cơ cầu.
Chàng cất tiếng hát ca,
Mang tâm tình vang vọng
Vang đến chốn lầu hoa
Say lòng người mơ mộng.
Rồi chàng xuôi bến khác,
Vắng tiếng hát tuyệt vời
Nàng bồn chồn trông ngóng
Nhớ tiếng hát ngàn khơi.
Nhớ thương gầy vóc liễu,
Nàng chờ đợi bao chiều
Người đâu không hát nữa
Buồn thương biết bao nhiêu!
Lệnh quan vời chàng đến,
Cho nàng qua cơn đau.
Giáp mặt rồi … vỡ mộng!!
Nàng quên giấc mơ đầu.
Nhìn giai nhân tuyệt sắc,
Trương Chi ngẩn ngơ hồn.
Chàng yêu thương ngây dại
Từ buổi đó, hoàng hôn.
Mang mối tình tuyệt vọng,
Trương Chi lìa trần gian.
Xác thân dù tan rữa
Tim ngọc kết vì nàng.
Tình si như vẫn sống,
Tim ngọc long lanh soi.
Ngọc ẩn bóng hình ai,
Lời hát xưa vang động.
Âm ba sầu than trách
Tiếc một trời yêu thương.
Duyên kiếp này không trọn
Mong kiếp khác chung đường!!
Lầu hoa ngày vắng lặng,
Đăm chiêu bên chén trà.
Chợt nghe lòng xao động
Cảm thương mối tình xa.
Chén ngọc long lanh sáng
Thấp thoáng bóng thuyền chài.
Nàng bàng hoàng xao xuyến
Lệ ngọc rớt vì ai !!
Chạnh lòng nhớ tiếng xưa,
Khối u tình nức nở
Giọt đài trang nhỏ xuống.
Chén ngọc tan trong mưa!…
UYÊN THÚY LÂM