ÁNH MẮT Thơ & Tranh Thơ
Anh đâu biết từ bao năm xa vắng,
Ngày cứ trôi bên đời cũ âm thầm.
Anh đã xa, xa biệt ngàn vắng lặng,
Tôi còn đây hờ hững với bao năm.
Ngày cứ trôi bên đời cũ âm thầm.
Anh đã xa, xa biệt ngàn vắng lặng,
Tôi còn đây hờ hững với bao năm.
Nhớ ngày nào bên nhau đùa trên cát,
Viết tên đôi mình nét luyến thương nhau.
Anh ngày tháng dãi dầu đời phiêu bạt,
Tôi vẫn chờ dù sau sẽ ra sao ?
Viết tên đôi mình nét luyến thương nhau.
Anh ngày tháng dãi dầu đời phiêu bạt,
Tôi vẫn chờ dù sau sẽ ra sao ?
Nhớ không nguôi lần chia tay năm đó,
Cầm tay nhau ánh mắt biết trao lời.
Thương yêu dâng tràn mắt thay lời ngỏ,
Tự lòng tôi: câu khắc nguyện chung đời.
Từng cánh thư còn tươi màu hẹn ước,
Mà người đi chìm khuất mấy sông dài.
Bao hè đến thu qua xuân lỡ bước,
Anh không về, hiu hắt đá vàng phai !
Trận chiến bão bùng mùa hạ năm nao,
Bao người hy sinh xương trắng máu đào.
Mẹ chờ tin con, đầu ghềnh cuối bãi.
Anh không về, tôi nhận hết thương đau!!
Đợi bao năm tìm về qua chốn cũ,
Anh còn đâu sau dâu biển phận người.
Ánh mắt trăm năm vẫn hoài ấp ủ,
Lòng đất sâu , trong đáy mộ hồn tôi!!.
UYÊN THÚY LÂM