Thơ,  Tranh Thơ

ÁO XANH

 

     Lên mù sương xuống mù sương

Bước ra bờ cỏ trăm đường thương yêu.

     Tuổi thơ em có buồn nhiều

Thì xin chớ để bóng chiều bay qua.

     Biển dâu chợt tỉnh giang hà

Còn trơ nguyên mộng sau tà áo xanh

                    BÙI GIÁNG