Thơ

Gặp Lại Nguyên Xuân

Gởi người dăm hạt phù vân
Gieo vào đất mộng chờ xuân bên nguồn.
Mây chiều chở tím giọt buồn
Tà huy hoang phế lối mòn cỏ lan.
Xin người vạt nắng lụa vàng
Đắp lên nền cũ khăn tang một chiều.
Chờ người đá ngộ kinh thiền
Nghe trong tiền kiếp ít nhiều ăn năn.
Nhắc người cuộc hẹn trăm năm
Chờ mưa tháng bảy trăng rằm gọi tên
Kể từ mộ khúc ru đêm
Áo xưa xếp lại đành quên tơ huyền.
Chim về lần dấu đào nguyên
Rêu phong kín lối hương nguyền phôi pha.
Vết hằn in bóng câu qua
Hoàng lan mấy độ nhạt nhoà gió sương.
Nguyên xuân đánh thức miên trường
Chào nhau lần nữa bên đường quán khuya.

                                              Tạo Ân