Thích Tuệ Sĩ
Soi tâm bỡ ngỡ tâm cô đọng Nhìn bóng bâng khuâng bóng tịch liêu Như Lai dụi mắt cười hoang dại Bên đường hoa nở dáng xiêu xiêu.Ta
Miên Trường Trúc Mai
Em Về
Em về nắng đậu bờ vai Soan rơi ngập lối bóng ai trắng mờ Em về trời cũng làm thơ Chơi vơi tiếng lạ, ngẩn ngơ bạch đàn Em về hé động hoa vàng Thiên đàng chợt tỉnh ngập tràn hương trinh Em về ta ngộ chân kinh Trăm năm còn nhớ bóng hình sơ nguyên Em về nhật nguyệt…
Chiếc Bóng – Ngày Về
CHIẾC BÓNG Nắng mai vàng dậy đón chào Bước chân lữ thứ khua rào lá khô Đổ nghiêng chiếc bóng lượn lờ Về đâu trong cỏi mịt mờ sương tan Bóng ơi! năm tháng lụn tàn Chân xiêu mong ước vai oằn huyển không Nương nhau qua chốn bụi hồng Vui buồn đối ẫm giao lòng vần thơ Bến hoa…
Có Những Niềm Riêng
ĐI DẠO TRONG RỪNG