Số Lần Xem: 599
Chiếc lá vàng khô gió cuốn rơi
Bay về đâu xa tít chân trời.
Đầu xuân cành biếc vươn tươi tốt
Đông đến lá tàn héo tả tơi.
Chớp bể thương người xưa bến cũ,
Mưa nguồn lắng tiếng Mẹ à ơi.
Nhân sinh như lá mùa giông bão
Trôi giạt về đâu giấc mộng đời.
UYÊN THÚY LÂM