Thơ

Grand Canyon Trùng Điệp

Hàng triệu năm về trước,
Dòng sông lớn băng ngang
Cắt qua nhiều lớp đất đá mênh mông
Xuyên cao nguyên Colorado lộng gió.
Làm lộ ra tầng tầng lớp lớp,
Đá đỏ nâu tô thắm một màu.
Quà thiên nhiên tặng cho ngàn sau
Hình thành nên HẺM NÚI LỚN.
GRAND CANYON điệp trùng sóng gợn
Lịch sử hàng tỷ năm của quả Đất chập chùng
Được mở ra từ bóng tối mịt mùng
Kể từ buổi khai thiên lập địa.
Phơi bày dưới ánh dương rực rỡ
Chiêm ngưỡng thiên nhiên từ đó
GRAND CANYON, mảng son thắm của đất trời…

Người Thổ dân châu Mỹ thuở xa xôi
Đã định cư ở đất này từ thiên cổ
Khu định cư Indian trên triền đồi thăm thẳm
Giờ nơi đâu, cảnh cũ với người xưa?

Thung lũng sâu xa mờ,
Đâu dấu vết hang động từ xa vắng
Chỉ còn đá dãi dầu cùng mưa nắng
Gió mưa xâm thực bào mòn
Đá núi u trầm cùng với nước non.

Người xưa từ bao ngàn năm trước
Đã in dấu chân đi về xuôi ngược.
Rồi ngàn năm sau
Bão táp qua mau, ai người sẽ tới.
Trăm năm, ngàn năm xa vời vợi
Điệp trùng cao ngất đá còn ghi.
Bao phen núi lở đá lăn
Thiên nhiên còn lưu lại được gì?

Lửa mặt trời thiêu đốt cháy da
Xương rồng gai góc phơi trong lửa nghiệt
Đêm lạnh cóng gió lùa giá buốt
Hoang mạc rợn người.
Vắng tanh không bóng thú hoang
Lưa thưa bụi cây cằn khô chen đá sỏi.
Lặng lẽ tiêu sơ hoàng hôn tới
Sâu dưới chân hố thẳm chập chùng
Trên đầu kia lồng lộng thinh không
Bóng tối vây quanh
Đêm xuống gợi niềm u uẩn.

Mảnh trăng xanh hoang dại
Soi lặng lờ trong cô tịch ngàn sưong
Trăm năm cứ trôi cứ trôi
Ngàn năm đá núi điệp trùng lưu bóng
Bụi thời gian phủ sóng
Ngàn xưa trôi mãi đến ngàn sau…

Uyên Thúy Lâm