ÁO XANH
Lên mù sương, xuống mù sương Bước ra bờ cỏ trăm đường thương yêu. Tuổi thơ em có buồn nhiều Thì xin chớ để bóng chiều bay qua. Biển dâu chợt tỉnh giang hà Còn trơ nguyên mộng sau Tà Áo Xanh. Thơ BÙI GIÁNG
BIỂN HẸN
TRĂNG THỀ
Trăng vàng muôn thuở vẫn còn đây, Soi tỏ trần gian bao tháng ngày. Ai ước ai nguyền lời ngọc chuốt Thề xưa trăng chứng giữa trời mây. UYÊN THÚY LÂM Tranh Thơ TRĂNG THỀ
ÁNH MẮT Thơ & Tranh Thơ
Anh đâu biết từ bao năm xa vắng, Ngày cứ trôi bên đời cũ âm thầm. Anh đã xa, xa biệt ngàn vắng lặng, Tôi còn đây hờ hững với bao năm. Nhớ ngày nào bên nhau đùa trên cát, Viết tên đôi mình nét luyến thương nhau. Anh ngày tháng dãi dầu đời phiêu bạt, Tôi vẫn chờ…
XUÂN THU TRANG PHƯỢNG – Thơ Bùi Giáng
Mùa Xuân hẹn Thu về em trở lại Ta nhìn nhau trong bóng nước mơ màng. Nước chảy mãi bởi vì xuân trở lại Với giòng trong em hẹn ở bên đường. Em sẽ khóc khi nhìn trong khóe mắt Thấy một mình người đi lại lang thang. Còn ghì giữ ân tình trong cỏ nhặt, Múa vi vu vì…
RỪNG XƯA
Rừng Xưa vọng tiếng ngân vang Đâu đây gió chuyển muôn vàn lời thương Lá xanh nhựa sống còn vương Lá vàng về cội mù sương cuối trời. Chiều nghiêng nắng xế lưng đồi Xạc xào lá hát muôn lời từ ly. Vạt rừng này bước chân đi Nửa đời người ở khắc ghi câu thề. Suối ngàn qua mấy…